Sau trận hòa 0-0 trong thế hơn người của U22 Việt Nam với U22 Indonesia, Hồ Tuấn Tài nhanh chóng trở thành cái bia cho người hâm mộ "ngắm bắn". Bên cạnh anh, ông thày đồng hương Hữu Thắng cũng phải chịu đựng không ít lời chỉ trích cay nghiệt. Dường như, một bộ phận người hâm mộ tiêu cực sẵn sàng ném về họ bất cứ lời lẽ nào họ có thể nghĩ ra.
Nhưng, vấn đề nằm ở chỗ tại sao Tuấn Tài, Hữu Thắng nói riêng và U22 Việt Nam lại bị chỉ trích thậm tệ đến thế trong một trận đấu chúng ta hoàn toàn ở cửa trên. Các cầu thủ Indonesia dường như chỉ biết một cách duy nhất ngăn cản các cầu thủ áo đỏ: đó là phạm lỗi liên tục, sử dụng tiểu xảo liên tục và câu giờ liên tục.
Theo thống kê, U22 Indonesia phạm lỗi hơn 25 lần, gấp khoảng 6 lần U22 Việt Nam. Thời gian họ ngắt quãng trận đấu bằng cách nằm sân chắc chắn dài hơn 5 phút bù giờ trọng tài chính đưa ra. Và nếu không có may mắn, U22 Indonesia sẽ phải chịu 1 quả phạt đền và 1 bàn thua trông thấy.
Ngoài bàn thắng, U22 Việt Nam đã có một trận đấu rất tốt, thậm chí tốt hơn 3 màn trình diễn trước đó bởi lẽ Công Phượng đã chơi đồng đội, phối hợp nhóm nhỏ, ban bật nhanh nhiều hơn. HLV Hữu Thắng cũng có 2 sự thay đổi người mang tính đột biến cao: tung Quang Hải và Tuấn Anh vào sân. Trong khi Quang Hải có thể đột phá ở giữa sân thì Tuấn Anh mang đến sự điềm tĩnh cho các đợt lên bóng của đội tuyển. Cả 2 cũng có thể tung ra các cú sút xa khi cần thiết.
Việc giữ Tuấn Tài thay vì sử dụng Đức Chinh chỉ có thể coi là một tính toán sai lầm nho nhỏ và đen đủi của Hữu Thắng. Nếu Tuấn Tài ghi bàn ở phút bù giờ, anh đã là người hùng và HLV Hữu Thắng đã được tung hô có những quyết sách không kém các HLV đại tài. Và sau đó, tất cả sẽ nghĩ HCV SEA Games giống như đồ nằm trong túi thày trò Hữu Thắng.
Tất nhiên, bóng đá và cuộc sống đều không có chữ NẾU. Câu hỏi nằm ở vấn đề đầu bài: Chúng ta đã chơi tốt, áp đảo đối thủ và chỉ hòa vì đen đủi. Chúng ta chưa bị loại và nắm quyền tự quyết trong tay. Vậy tại sao Tuấn Tài và HLV Hữu Thắng lại bị mắng chửi đến điên loạn như vậy?
Câu trả lời nằm ở cái tên: THÁI LAN. Nói không ngoa, Thái Lan không khác gì ông ngáo ộp với người hâm mộ Việt Nam. Chúng ta đã thua họ quá nhiều trong lịch sử, chúng ta luôn cảm thấy tự ti và yếm thế khi đối diện với người Thái.
Thực tế, Thái Lan đã có những bước tiến dài so với khu vực, nhưng đó là ở ĐTQG, ở một cấp độ khác. Ở đội trẻ, hay cụ thể ở SEA Games 29, chúng ta không hề thua kém, thậm chí nhỉnh hơn hẳn những gì người Thái có ở Malaysia. Chúng ta có những cầu thủ vừa tham dự U20 World Cup, chúng ta có những ngôi sao kỳ cựu ở tuổi 22 như Công Phượng, Xuân Trường, Tuấn Anh..., những người đã có ít nhất 2 kỳ SEA Games và cũng là ngôi sao ở đội tuyển quốc gia.
Nhắc đến Thái Lan ở giải đấu năm nay, bạn khó lòng kể ra được một vài cái tên thực sự đáng gờm của họ, đặc biệt khi Chaiyawat Buran bị treo giò vì thẻ đỏ trước U22 Campuchia. Chưa kể, dù hòa Indonesia, chúng ta vẫn nắm lợi thế nhiều nhất bảng. Chúng ta chỉ cần hòa Thái Lan là đi tiếp, trong khi Indonesia phải cố gắng thắng thật đậm U22 Campuchia. Khó nhất đương nhiên là Thái Lan. Muốn tự quyết số phận, họ chỉ có cách đánh bại U22 Việt Nam.
Tuy nhiên chúng ta cũng không nên quá lo sợ khi đối đầu với U22 Thái Lan (áo xanh) khi họ không quá mạnh và quyền tự quyết vẫn trong tay chúng ta |
Vậy tại sao người hâm mộ lại nổi điên trong tình thế như thế ngoại trừ việc họ quá lo sợ người Thái và tin chắc rằng Việt Nam chỉ có... thua người Thái.
Không phải Thái Lan, thể lực mới là yếu tố đáng quan tâm. Mật độ 2 ngày/1 trận có thể khiến bất cứ cầu thủ nào "hết pin". Tuy nhiên, thể lực sa sút có thể bù đắp bằng tinh thần và cách chơi bóng. Trong 4 trận đã qua, chỉ có Công Phượng, Văn Toàn và Văn Thanh thực sự bị "vắt kiệt sức" và HLV Hữu Thắng chỉ cần đưa ra những quyết định đúng đắn nhất. Nên nhớ, so về thể lực thì Thái Lan và Indonesia cũng chung số phận với U22 Việt Nam. Chuyện bán kết? Cứ để vào bán kết tính.
Khi 2 đội cùng mệt mỏi, kỹ thuật và tinh thần đương nhiên trở thành yếu tố quyết định. Kỹ thuật của U22 Việt Nam có lẽ là điều không cần bàn thêm, hiện tại chỉ cần có tinh thần cẩn cải thiện. Chỉ cần thày trò Hữu Thắng và người hâm mộ nhìn vào điểm tích cực ở trận hòa 0-0 với Indonesia và hô vang thần chú: CHÚNG TA THỪA SỨC THẮNG THÁI LAN, các vấn đề tự nhiên biến mất và ánh vàng lấp lánh của chiếc huy chương SEA Games lại hiện ngay trước mắt.
Nguồn : " Bóng Đá"